Khi làm việc với hệ điều hành Linux, bạn có thường xuyên nghe đến thuật ngữ “biến môi trường” không? Đây là một khái niệm nền tảng nhưng lại đóng vai trò cực kỳ quan trọng trong việc cấu hình và vận hành hệ thống. Hiểu rõ và làm chủ các biến môi trường có thể giúp bạn tối ưu hóa quy trình làm việc, tự động hóa các tác vụ lặp đi lặp lại và quản lý máy chủ một cách hiệu quả hơn rất nhiều. Tuy nhiên, không ít người dùng, kể cả những người đã có kinh nghiệm, vẫn cảm thấy mơ hồ về cách chúng hoạt động và làm thế nào để khai thác hết tiềm năng của chúng. Bài viết này của AZWEB sẽ là kim chỉ nam chi tiết, giúp bạn giải mã mọi thứ về biến môi trường trong Linux. Chúng ta sẽ cùng nhau tìm hiểu từ khái niệm cơ bản, cách thiết lập tạm thời và vĩnh viễn, cho đến các lệnh quản lý thông dụng và những ứng dụng thực tiễn để nâng cao hiệu suất công việc của bạn.
Khái niệm biến môi trường trong Linux
Biến môi trường là gì?
Hãy tưởng tượng biến môi trường giống như những “ghi chú” hoặc “nhãn dán” mà hệ điều hành Linux là gì sử dụng để lưu trữ thông tin quan trọng. Về bản chất, chúng là các cặp khóa-giá trị (key-value) động, chứa đựng những dữ liệu mà các chương trình và tiến trình khác nhau trên hệ thống có thể truy cập và sử dụng. Những thông tin này có thể là đường dẫn đến các thư mục hệ thống, tên người dùng hiện tại, hoặc các cấu hình mặc định cho ứng dụng. Thay vì phải “hard-code” (ghi cứng) những giá trị này vào từng chương trình, Linux cung cấp một cơ chế linh hoạt để tất cả cùng sử dụng chung một nguồn thông tin. Điều này giúp hệ thống trở nên gọn gàng và dễ dàng quản lý hơn rất nhiều.
Để dễ hình dung hơn, hãy xem qua một vài biến môi trường phổ biến mà bạn gần như chắc chắn sẽ gặp:
- PATH: Đây là một trong những biến quan trọng nhất. Nó chứa một danh sách các thư mục mà hệ thống sẽ tìm kiếm khi bạn gõ một lệnh trong terminal. Ví dụ, khi bạn gõ lệnh
ls, hệ thống sẽ tìm trong các thư mục được liệt kê trong biếnPATHđể tìm và thực thi tệpls. - HOME: Biến này lưu đường dẫn đến thư mục chính của người dùng hiện tại. Ví dụ, đối với người dùng “azweb”, giá trị của
HOMEthường là/home/azweb. Đây là nơi lưu trữ các tệp cá nhân và file cấu hình của bạn. - USER: Đúng như tên gọi, biến này chứa tên của người dùng đang đăng nhập vào hệ thống.
Những biến này hoạt động âm thầm nhưng lại là nền tảng cho sự vận hành trơn tru của toàn bộ môi trường làm việc trên Linux.

Vai trò và tầm quan trọng của biến môi trường
Biến môi trường không chỉ đơn thuần là nơi lưu trữ thông tin. Chúng đóng vai trò cốt lõi trong việc định hình hành vi của hệ điều hành và các ứng dụng chạy trên nó. Sự tồn tại của chúng mang lại sự linh hoạt và khả năng tùy biến gần như vô hạn cho người dùng và các nhà quản trị hệ thống. Thay vì phải chỉnh sửa mã nguồn của một ứng dụng để thay đổi một cấu hình nhỏ, bạn chỉ cần thay đổi giá trị của một biến môi trường tương ứng. Ví dụ, một ứng dụng Java có thể tìm đến biến JAVA_HOME để biết nơi cài đặt Java Development Kit (JDK) mà không cần bạn phải chỉ định đường dẫn mỗi lần chạy.
Tầm quan trọng của chúng còn thể hiện ở khả năng quản lý cấu hình hệ thống một cách tập trung. Bạn có thể thiết lập các biến cho toàn bộ hệ thống, áp dụng cho tất cả người dùng, hoặc chỉ thiết lập cho một người dùng cụ thể, thậm chí chỉ cho một phiên làm việc duy nhất. Điều này cực kỳ hữu ích trong các môi trường đa người dùng hoặc khi bạn cần thiết lập các môi trường phát triển khác nhau trên cùng một máy. Ví dụ, bạn có thể có một biến API_KEY cho môi trường “development” và một biến khác cho môi trường “production”. Các ứng dụng của bạn sẽ tự động sử dụng đúng key dựa trên môi trường được thiết lập, giúp giảm thiểu sai sót và tăng cường bảo mật. Rõ ràng, việc làm chủ biến môi trường chính là chìa khóa để vận hành Linux một cách chuyên nghiệp và hiệu quả.
Cách thiết lập biến môi trường trong Linux
Hiểu được vai trò của biến môi trường là bước đầu tiên. Bước tiếp theo và cũng không kém phần quan trọng là học cách thiết lập và quản lý chúng. Trong Linux, có hai cách chính để bạn thực hiện điều này: thiết lập tạm thời cho phiên làm việc hiện tại và thiết lập vĩnh viễn để chúng luôn có sẵn mỗi khi bạn đăng nhập.
Thiết lập biến môi trường tạm thời
Đây là cách nhanh chóng và an toàn nhất để thử nghiệm hoặc sử dụng một biến môi trường cho một tác vụ cụ thể mà không làm ảnh hưởng lâu dài đến hệ thống. Biến môi trường tạm thời chỉ tồn tại trong phiên terminal (shell session) mà bạn đang mở. Khi bạn đóng cửa sổ terminal đó, biến môi trường này cũng sẽ biến mất. Cách thực hiện rất đơn giản, chỉ cần sử dụng lệnh export.
Cú pháp của lệnh như sau:export TEN_BIEN="GIA_TRI"
Ví dụ, bạn muốn tạo một biến có tên là PROJECT_DIR để lưu đường dẫn đến thư mục dự án hiện tại của mình. Bạn chỉ cần gõ lệnh:export PROJECT_DIR="/home/azweb/my-project"
Sau khi chạy lệnh này, bạn có thể kiểm tra lại bằng lệnh echo $PROJECT_DIR, và terminal sẽ hiển thị /home/azweb/my-project. Bạn có thể sử dụng biến này trong các script hoặc lệnh khác trong cùng phiên làm việc đó. Hạn chế lớn nhất của phương pháp này chính là tính tạm thời của nó. Nếu bạn cần sử dụng biến này thường xuyên, việc phải gõ lại lệnh export mỗi khi mở terminal mới sẽ rất bất tiện. Đây là lúc chúng ta cần đến phương pháp thiết lập vĩnh viễn.

Thiết lập biến môi trường vĩnh viễn
Để một biến môi trường tồn tại sau mỗi lần khởi động lại máy hoặc mở một phiên terminal mới, bạn cần ghi nó vào các tệp cấu hình của shell. Các tệp này được hệ thống đọc mỗi khi một phiên làm việc mới được bắt đầu. Tùy thuộc vào phạm vi bạn muốn áp dụng biến môi trường (cho một người dùng cụ thể hay cho toàn hệ thống), bạn sẽ chỉnh sửa các tệp khác nhau.
Dưới đây là các tệp cấu hình phổ biến nhất:
- ~/.bashrc: Đây là tệp được thực thi mỗi khi bạn mở một terminal mới (interactive non-login shell). Đây là nơi phổ biến nhất để đặt các biến môi trường cho người dùng cá nhân. Các thay đổi trong tệp này chỉ ảnh hưởng đến người dùng sở hữu nó.
- ~/.profile: Tệp này được thực thi khi bạn đăng nhập vào hệ thống (login shell), ví dụ như khi đăng nhập qua giao diện đồ họa hoặc SSH. Các biến đặt ở đây sẽ được kế thừa bởi tất cả các tiến trình con được khởi tạo sau khi đăng nhập.
- /etc/environment: Đây là tệp cấu hình toàn hệ thống. Bất kỳ biến môi trường nào được định nghĩa ở đây sẽ có hiệu lực với tất cả người dùng trên hệ thống. Để chỉnh sửa tệp này, bạn cần quyền quản trị (root).
Quy trình để thiết lập biến vĩnh viễn rất đơn giản. Giả sử bạn muốn thêm biến API_KEY vào cho người dùng hiện tại.
- Mở tệp
~/.bashrcbằng một trình soạn thảo văn bản nhưnanohoặcvi:nano ~/.bashrc - Di chuyển xuống cuối tệp và thêm dòng sau:
export API_KEY="gia_tri_api_key_cua_ban" - Lưu tệp và thoát khỏi trình soạn thảo.
- Để áp dụng thay đổi ngay lập tức mà không cần đăng xuất, hãy chạy lệnh:
source ~/.bashrc
Bây giờ, biến API_KEY của bạn sẽ luôn có sẵn trong mọi cửa sổ terminal bạn mở. Việc lựa chọn giữa ~/.bashrc, ~/.profile hay /etc/environment phụ thuộc vào nhu cầu cụ thể của bạn, nhưng ~/.bashrc thường là lựa chọn phù hợp nhất cho các cấu hình cá nhân.

Các lệnh hữu ích để xem và chỉnh sửa biến môi trường
Sau khi đã biết cách thiết lập, việc tiếp theo là làm quen với các công cụ dòng lệnh giúp bạn xem, kiểm tra và quản lý các biến môi trường một cách dễ dàng. Linux cung cấp một số lệnh đơn giản nhưng cực kỳ mạnh mẽ cho mục đích này.
Lệnh xem biến môi trường phổ biến
Việc kiểm tra giá trị của các biến môi trường là một thao tác bạn sẽ thực hiện rất thường xuyên, đặc biệt là khi gỡ lỗi (debug) các script hoặc ứng dụng. Có ba lệnh chính bạn nên ghi nhớ:
- printenv: Lệnh này sẽ in ra danh sách tất cả các biến môi trường hiện có trong phiên làm việc của bạn. Kết quả hiển thị dưới dạng
TEN_BIEN=GIA_TRI, mỗi biến trên một dòng. Đây là cách nhanh nhất để có một cái nhìn tổng quan về môi trường hiện tại. Bạn cũng có thể dùngprintenv TEN_BIENđể xem giá trị của một biến cụ thể. - env: Tương tự như
printenv, lệnhenvcũng liệt kê tất cả các biến môi trường. Tuy nhiên,envthường được sử dụng trong các shell script để chạy một chương trình trong một môi trường đã được tùy chỉnh mà không làm ảnh hưởng đến môi trường gốc. - echo $TEN_BIEN: Đây là cách phổ biến và tiện lợi nhất để xem giá trị của một biến môi trường cụ thể. Dấu
$đứng trước tên biến cho shell biết rằng bạn muốn lấy giá trị của biến đó, chứ không phải chuỗi ký tự “TEN_BIEN”. Ví dụ, để xem đường dẫn thư mục nhà của bạn, chỉ cần gõecho $HOME. Kết quả sẽ được hiển thị ngay lập tức trên terminal. Đây là lệnh bạn sẽ sử dụng hàng ngày khi làm việc trên Linux.

Việc thành thạo các lệnh này giúp bạn nhanh chóng xác thực các cấu hình, đảm bảo rằng các chương trình của bạn đang nhận được đúng giá trị mà chúng cần để hoạt động chính xác.
Lệnh thêm, sửa, xóa biến môi trường
Quản lý vòng đời của một biến môi trường bao gồm việc tạo mới, cập nhật giá trị và xóa bỏ khi không còn cần thiết. Các thao tác này cũng được thực hiện thông qua các lệnh đơn giản.
- Thêm hoặc sửa biến (lệnh
export): Như đã đề cập ở phần trước, lệnhexportđược dùng để tạo một biến môi trường mới hoặc cập nhật giá trị của một biến đã có. Nếu biến chưa tồn tại,exportsẽ tạo nó. Nếu biến đã tồn tại,exportsẽ ghi đè giá trị cũ bằng giá trị mới.- Tạo mới:
export NEW_VAR="some_value" - Sửa đổi:
export PATH="$PATH:/opt/new_tool/bin"(Đây là một ví dụ phổ biến, thêm một đường dẫn mới vào cuối biếnPATHhiện có).
- Tạo mới:
- Xóa biến tạm thời (lệnh
unset): Khi bạn muốn xóa một biến môi trường khỏi phiên làm việc hiện tại, hãy sử dụng lệnhunset. Lệnh này sẽ loại bỏ hoàn toàn biến đó.- Cú pháp:
unset TEN_BIEN - Ví dụ:
unset NEW_VAR - Lưu ý quan trọng:
unsetchỉ xóa biến trong phiên terminal hiện tại. Nếu biến đó được thiết lập vĩnh viễn trong các tệp như~/.bashrc, nó sẽ xuất hiện trở lại khi bạn mở một terminal mới.
- Cú pháp:
- Chỉnh sửa hoặc xóa biến vĩnh viễn: Để thay đổi hoặc xóa vĩnh viễn một biến môi trường, bạn phải chỉnh sửa trực tiếp tệp cấu hình nơi nó được định nghĩa (ví dụ:
~/.bashrc,~/.profile, hoặc/etc/environment). Bạn sẽ sử dụng một trình soạn thảo văn bản nhưvihoặcnanođể mở tệp, tìm đến dòng định nghĩa biến, sau đó sửa đổi hoặc xóa hoàn toàn dòng đó. Sau khi lưu lại, đừng quên chạy lệnhsourcehoặc đăng nhập lại để thay đổi có hiệu lực.

Ứng dụng biến môi trường trong tối ưu hóa môi trường làm việc
Lý thuyết về biến môi trường sẽ không thực sự hữu ích nếu chúng ta không áp dụng chúng vào thực tế để giải quyết các vấn đề cụ thể. Sức mạnh thực sự của chúng nằm ở khả năng tự động hóa, tùy biến và tối ưu hóa môi trường làm việc hàng ngày của bạn, giúp tiết kiệm thời gian và giảm thiểu sai sót.
Tự động hóa cấu hình môi trường
Trong phát triển phần mềm, việc quản lý các môi trường khác nhau như development (phát triển), testing (kiểm thử), và production (sản phẩm) là một yêu cầu bắt buộc. Mỗi môi trường thường có các cấu hình khác nhau, chẳng hạn như chuỗi kết nối cơ sở dữ liệu, khóa API, hoặc các điểm cuối (endpoints) của dịch vụ. Việc lưu trữ các thông tin nhạy cảm này trực tiếp trong mã nguồn là một rủi ro bảo mật lớn và gây khó khăn khi di chuyển ứng dụng giữa các môi trường.
Đây chính là lúc biến môi trường tỏa sáng. Bằng cách sử dụng các biến như DATABASE_URL, API_KEY, DEBUG_MODE, bạn có thể tách biệt hoàn toàn phần cấu hình ra khỏi mã nguồn. Ứng dụng của bạn sẽ đọc các giá trị này từ môi trường tại thời điểm chạy. Khi triển khai lên máy chủ production, bạn chỉ cần thiết lập các biến môi trường với giá trị tương ứng. Tương tự, trên máy phát triển của mình, bạn có thể đặt các giá trị khác mà không cần thay đổi một dòng code nào. Phương pháp này không chỉ an toàn hơn mà còn giúp quy trình triển khai (deployment) trở nên tự động và linh hoạt hơn rất nhiều. Bạn có thể tạo các script để tự động nạp các tệp biến môi trường (.env) cho từng dự án, giúp việc chuyển đổi giữa các dự án trở nên liền mạch.

Tăng hiệu suất và tiện ích khi vận hành Linux
Ngoài việc quản lý cấu hình ứng dụng, biến môi trường còn là một công cụ đắc lực để cá nhân hóa và tăng tốc độ làm việc trên dòng lệnh. Một trong những ứng dụng phổ biến nhất là tối ưu hóa biến PATH. Biến PATH quyết định nơi shell tìm kiếm các lệnh thực thi. Mặc định, nó chứa các thư mục hệ thống cơ bản như /bin, /usr/bin.
Tuy nhiên, nếu bạn thường xuyên sử dụng các công cụ được cài đặt thủ công hoặc có một thư mục chứa các script tự viết, việc phải gõ đường dẫn đầy đủ mỗi lần thực thi sẽ rất tốn thời gian (ví dụ: /home/azweb/scripts/my_script.sh). Thay vào đó, bạn có thể thêm thư mục scripts của mình vào biến PATH.export PATH="$PATH:/home/azweb/scripts"
Sau khi thêm dòng này vào ~/.bashrc, bạn chỉ cần gõ my_script.sh từ bất kỳ đâu trong terminal để chạy nó. Đây là một cách tuyệt vời để biến các script cá nhân thành những lệnh tùy chỉnh, giúp quy trình làm việc của bạn nhanh hơn đáng kể. Ngoài PATH, bạn còn có thể tạo các biến tùy chỉnh để lưu các đường dẫn thường dùng (PROJECTS_HOME), các lệnh dài (UPDATE_CMD="sudo apt update && sudo apt upgrade -y"), giúp giảm thiểu việc gõ phím và tăng cường sự tiện lợi.
Các vấn đề thường gặp và cách khắc phục
Dù rất hữu ích, nhưng trong quá trình làm việc với biến môi trường, đôi khi bạn sẽ gặp phải một số vấn đề không mong muốn. Hiểu rõ nguyên nhân và cách khắc phục sẽ giúp bạn tiết kiệm được nhiều thời gian gỡ rối. Dưới đây là hai sự cố phổ biến nhất.
Biến môi trường không được nhận sau khi thiết lập
Đây là vấn đề mà hầu như người dùng mới nào cũng gặp phải. Bạn đã cẩn thận chỉnh sửa tệp ~/.bashrc hoặc ~/.profile, thêm vào dòng export MY_VAR="my_value", lưu lại, nhưng khi gõ echo $MY_VAR trong terminal hiện tại, bạn lại không nhận được kết quả gì. Tại sao lại như vậy?
Nguyên nhân rất đơn giản: các tệp cấu hình như ~/.bashrc chỉ được đọc và thực thi khi một phiên shell mới được khởi tạo. Cửa sổ terminal bạn đang mở được tạo ra trước khi bạn thay đổi tệp, vì vậy nó không hề biết đến sự thay đổi đó. Để giải quyết, bạn có hai cách:
- Cách đơn giản nhất: Đóng cửa sổ terminal hiện tại và mở một cái mới. Phiên làm việc mới này sẽ đọc lại tệp
~/.bashrcvà biến môi trường của bạn sẽ được thiết lập. - Cách nhanh hơn (không cần đóng terminal): Sử dụng lệnh
sourceđể “nạp lại” tệp cấu hình vào phiên shell hiện tại. Lệnh này sẽ thực thi nội dung của tệp ngay lập tức.source ~/.bashrc
Sau khi chạy lệnh source, bạn có thể kiểm tra lại bằng echo $MY_VAR và sẽ thấy giá trị của biến đã được cập nhật chính xác. Việc quên “source” tệp cấu hình là lỗi phổ biến nhất, vì vậy hãy luôn nhớ bước này sau khi chỉnh sửa.

Xung đột biến môi trường giữa các user hoặc shell
Trong một hệ thống Linux đa người dùng, việc quản lý biến môi trường cần được thực hiện một cách cẩn trọng để tránh xung đột. Vấn đề có thể phát sinh khi một biến được định nghĩa ở nhiều nơi khác nhau, ví dụ như vừa có trong /etc/environment (toàn hệ thống), vừa có trong ~/.bashrc (người dùng cụ thể).
Linux có một hệ thống phân cấp rõ ràng: các thiết lập của người dùng sẽ ghi đè lên các thiết lập của hệ thống. Ví dụ, nếu /etc/environment đặt THEME="light" và tệp ~/.bashrc của người dùng “azweb” đặt THEME="dark", thì khi người dùng “azweb” đăng nhập, giá trị của biến THEME sẽ là “dark”. Điều này mang lại sự linh hoạt nhưng cũng có thể gây ra hành vi không mong muốn nếu không được quản lý tốt.
Để kiểm soát vấn đề này, hãy tuân thủ nguyên tắc:
- Chỉ đặt các biến thực sự cần thiết cho tất cả người dùng vào các tệp toàn hệ thống như
/etc/environmenthoặc các tệp trong/etc/profile.d/. - Ưu tiên đặt các biến cấu hình cá nhân hoặc dự án cụ thể vào các tệp của người dùng (
~/.bashrc,~/.profile). - Khi gỡ lỗi, hãy kiểm tra xem một biến có đang được định nghĩa ở nhiều nơi hay không bằng cách sử dụng lệnh
grepđể tìm kiếm tên biến trong các tệp cấu hình:grep "TEN_BIEN" /etc/environment ~/.bashrc ~/.profile.
Hiểu rõ thứ tự ưu tiên và phạm vi của từng tệp cấu hình là chìa khóa để tránh các xung đột và đảm bảo môi trường làm việc của bạn luôn ổn định và dễ đoán.
Best Practices
Để sử dụng biến môi trường một cách an toàn, hiệu quả và dễ bảo trì, việc tuân thủ các quy tắc và thực hành tốt nhất (best practices) là vô cùng quan trọng. Những thói quen này sẽ giúp bạn tránh được những lỗi phổ biến và giữ cho hệ thống của mình luôn gọn gàng, bảo mật.

- Luôn kiểm tra kỹ trước khi chỉnh sửa: Trước khi thay đổi giá trị của một biến môi trường đã có, đặc biệt là các biến hệ thống quan trọng như
PATH, hãy luôn kiểm tra giá trị hiện tại của nó bằng lệnhecho. Điều này giúp bạn hiểu rõ mình đang thay đổi cái gì và tránh vô tình xóa mất các thông tin quan trọng. - Sử dụng biến môi trường tạm thời khi thử nghiệm: Khi bạn không chắc chắn về tác động của một biến môi trường mới, hãy luôn thiết lập nó tạm thời bằng lệnh
exporttrong một terminal. Sau khi thử nghiệm và chắc chắn mọi thứ hoạt động như mong muốn, bạn mới nên thêm nó vào các tệp cấu hình vĩnh viễn. Thói quen này giúp bạn tránh được những thay đổi không mong muốn có thể ảnh hưởng đến toàn bộ hệ thống. - Sao lưu file cấu hình trước khi thay đổi: Đây là một quy tắc vàng trong quản trị hệ thống. Trước khi chỉnh sửa các tệp quan trọng như
~/.bashrchay/etc/environment, hãy tạo một bản sao lưu. Thao tác này rất đơn giản:cp ~/.bashrc ~/.bashrc.bak. Nếu có sự cố xảy ra sau khi chỉnh sửa, bạn có thể dễ dàng khôi phục lại trạng thái ban đầu từ tệp sao lưu. - Tránh đặt biến môi trường nhạy cảm không mã hóa: Tuyệt đối không lưu trữ các thông tin nhạy cảm như mật khẩu, private key, hoặc token truy cập dưới dạng văn bản thuần (plain text) trong các tệp cấu hình. Các tệp này có thể bị đọc bởi các tiến trình khác hoặc vô tình bị lộ. Thay vào đó, hãy sử dụng các công cụ quản lý bí mật chuyên dụng như HashiCorp Vault, AWS Secrets Manager, hoặc ít nhất là sử dụng các tệp được mã hóa và chỉ giải mã khi cần thiết.
Bằng cách áp dụng những thực hành tốt này, bạn sẽ xây dựng được một môi trường làm việc trên Linux không chỉ mạnh mẽ mà còn an toàn và ổn định.
![]()
Kết luận
Qua bài viết này, chúng ta đã cùng nhau khám phá một cách chi tiết về biến môi trường trong Linux, từ những khái niệm cơ bản nhất đến cách thiết lập, quản lý và các ứng dụng thực tiễn. Rõ ràng, biến môi trường không chỉ là một tính năng kỹ thuật khô khan, mà là một công cụ cực kỳ linh hoạt và mạnh mẽ. Chúng là nền tảng cho việc tự động hóa, tùy biến và tối ưu hóa hệ thống, giúp bạn làm việc hiệu quả hơn và quản lý các ứng dụng một cách chuyên nghiệp. Việc nắm vững cách sử dụng biến tạm thời để thử nghiệm, biến vĩnh viễn để cấu hình lâu dài, và các lệnh như export, unset, printenv sẽ mang lại cho bạn khả năng kiểm soát sâu sắc hơn đối với môi trường làm việc của mình.
AZWEB khuyến khích bạn không chỉ dừng lại ở việc đọc. Hãy mở terminal lên và bắt đầu thực hành ngay hôm nay. Hãy thử tạo một vài biến cho riêng mình, tùy chỉnh biến PATH để truy cập các công cụ yêu thích nhanh hơn, hoặc áp dụng chúng vào dự án tiếp theo của bạn để quản lý cấu hình. Chính qua quá trình thực hành, bạn sẽ thực sự thấy được giá trị và sức mạnh mà biến môi trường mang lại. Đây là một kỹ năng nền tảng quan trọng, mở đường cho bạn tiếp tục tìm hiểu sâu hơn về shell scripting và quản trị hệ thống Linux ở cấp độ chuyên gia.